Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Change background image
Best friend forever

kết bạn


Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

Sun May 27, 2012 6:42 pm
munz.kut3_q8
munz.kut3_q8

Design

Chương 10 : Không Thể Vứt Bỏ Được Nữa Rồi !


" - Dậy rồi sao ? " . Dụi dụi mắt , ngáp một cái mà miệng ngoác muốn đến tận mang tai . Thì ra là Max . Nhưng tại sao lúc ngủ , đã nghe thấy giọng của ai đó quen thuộc lắm . Còn cảm thấy được người đó đã ngồi ở đây cùng mình . Thắc mắc xoay qua Max .

" - Lúc nãy em ngủ , có ai ở đây không ? " . Max lắc đầu tức cười .

" - Em ngủ ở đây anh còn không biết , làm sao mà biết được có ai ở đây . Tìm cả buổi mới thấy đang nằm đây ngủ ngon lành !"

Giờ lại tới tự nhủ một mình .

" - Hình như là . . . ! "

Không biết sao dạo này cô hay tự nói chuyện một mình nữa . Max khó chịu .

" - Hình như là gì ? " Rồi lại lắc lắc đầu tự phủ định , không biết cô trả lời Max hay là tự nói với bản thân mình nữa !

" - Chắc không phải đâu ! "

Không lẽ tự dưng lại tưởng tượng ra . Nhưng cô cũng đâu có tương tư gì hắn đâu mà bệnh nặng đến nỗi tưởng tượng ra được như vậy chứ . Cũng chưa chắc đâu , có hay không thì còn chưa biết . Nhưng trong lòng thì luôn nghĩ tới chẳng qua không muốn thừa nhận mà thôi . Max lên tiếng kéo cô trở về thực tại

" - Em quyết định sao ? " . Nhắc mới nhớ đến việc quan trọng , cô xoay qua nhìn Max chầm chầm . tầm mấy phút sau mới lên tiếng

" - Vậy cũng được ! " . Max hớn hở ra mặt . Cô uể oải đứng lên rời khỏi , anh cũng vội vã đi theo , nói với lên từ phía sau .

" - Miệng bị gì vậy ? " Anh nói cô mới sực nhớ ra , nãy giờ cảm thấy đau mà lại không biết đau ở đâu ( =]] bị hôn tới sản luôn ) . Đưa tay lên sờ vào miệng mình . Cô ngay ngốc .

" - Không lẽ bị con gì cắn ?! " Bị " con người " cắn đó . Chớ còn con nào dám cắn cô ( =.= )

" - Sưng lên luôn rồi ! " Max nói cũng đúng , hiện giờ cô cảm thấy hơi nhối nói sao mà không sưng lên .

Không đúng ! Rõ ràng lúc ngủ đã có người ở bên cạnh mà lại không nhớ ra nỗi . Cốc vào đầu mình , cô nhăn nhó trông thật đáng thương , tự trách sao lại ngủ như chết để ai làm gì mình cũng không hay .

Gia Triết hình như là quá khích rồi mới hôn cuồng nhiệt đến nỗi môi miệng người ta sưng vù luôn . Nếu cô mà không cựa quậy phản ứng , đợi đến khi Gia Triết tự nguyện buông ra không biết lúc đó nó sẽ như thế nào nữa . Nghĩ thôi cũng cảm thấy ớn lạnh .

" - Hai cái tên mắt xanh mũi đỏ đi đâu rồi ? " Max khó chịu nhắc nhớ

" - Bạn anh ! Đừng có nói kiểu này ! " Cô cười hì hì tỏ vẻ hối lỗi .

" - Vậy em muốn làm gì ? "

" - Tùy anh xử lí , đừng để em thấy phải thấy mặt cô ta nữa ! "

" - Lã Thiên Vy !? "

" - Còn ai khác ? "

" - Người em muốn trả thù chính là cô ta ? " Max hơi khó hiểu . Nếu là Thiên Vy , tự anh giải quyết còn được . Vậy tại sao cô lại cần người của MYG làm gì .

" - Còn một người nữa ! Nhưng mà . . . " Cô buông tiếng thở dài , tay vẫn còn mân mê đôi môi đang đau buốt của mình . Còn một người nữa , nhưng mà cô không biết phải làm gì đối với người đó . Hay nói chính xác hơn là không muốn ! Mà có muốn cũng không hề dễ dàng gì . Tìm kiếm cỡ nào , cũng không tìm ra Gia Triết có điểm yếu . Cái gì cũng hoàn hảo , gia thế cũng không thua gì nhà cô . Có chăng chắc là cái tính hám gái của anh ta thôi . Nghĩ tới đây , tự nhiên lại cảm thấy bực mình đi thẳng một mạch hướng ra cổng trường không quay đầu lại . Chỉ bỏ lại phía sau vỏn vẹn hai chữ .

" - Đi về ! " Max đến khổ với cô .

" - Chưa hết tiết học mà đi đâu ? " Mải suy nghĩ , cô không nghe tiếng Max , lúc xoay lại thì anh đã . . . mất tiêu .

Mặc kệ , cô cũng không có ý định về nhà . Nơi đó chỉ làm cô tù túng suy nghĩ vẩn vơ thêm thôi . Bước đi một mình dưới bầu trời trong xanh cao vời vợi , cô lang thang đi men theo vỉa hè đến nơi nào không định trước . Chỉ là cần phải đi , đi để dừng lại những suy nghĩ về ai đó . Đi để dừng lại cái nhớ nhung về ai đó . Bước đi vô định , nhưng nó lại dẫn cô tới một nơi .

Cánh rừng thông .

Thảm cỏ xanh mướt êm ái đang trải dưới chân , xung quanh là những cây thông cao vút mọc lên san sát nhau che mát cả cánh rừng . Thời gian như ngừng lại khi cô bước vào đây . Cánh rừng này giống như một thế giới khác . Nó cách biệt hẳn với bên ngoài . Không còn nhịp sống ồn ào , nhộn nhịp . Chỉ có những làn gió mát vờn quanh tán lá xanh mướt , những tiếng lá cọ vào nhau xào xạt khắp cánh rừng . Khung cảnh này thật giống như một thiên đường . Thiên đường giữa cái địa ngục trần gian này . Tâm trạng thanh thản một chút , nhẹ nhàng hơn . Gối đầu xuống bãi cỏ mềm mượt . Nhắm mắt lại tận hưởng . Lời nói trong tim không tự chủ cũng tuông ra ngoài .

" - Em phải làm sao với anh đây ? " Cứ làm như trái tim mách bảo đi . Đừng lựa chọn nữa . Đâu phải chỉ mình cô là bế tắc . Anh cũng bế tắc . Bế tắc còn hơn cô . Nhưng anh vẫn chưa nói với cô đó thôi . Nếu có nói , thì cũng là trong giấc ngủ . Một mình giữa cánh rừng thông lộng lẫy , cao vời vợi . Cô tự thấy mình thật nhỏ bé . Tự nghĩ . Đối với anh , cô cũng thật nhỏ bé . Chẳng bao giờ vươn tới được . Cô cũng không muốn phải vươn tới , vì tình cảm này chỉ là đơn phương . Tại sao hai gia đình lại định ra chuyện như thế này ? Nếu không cô đã không quen biết anh , thì cuộc sống của cô có lẽ hiện giờ đang rất tốt , rất hạnh phúc. Được giống như bao đứa con gái cùng lứa tuổi cặp sách đến trường hồn nhiên , không lo nghĩ . Nhưng tất cả đã là số mệnh . Từ khi sinh ra , mình đã được buột chặt với nó . Mỗi con người đã được định sẵn một số mệnh , một cuộc sống riêng không giống như ai . Nếu ai cũng giống như ai , thì cuộc sống này còn gì gọi là sống nữa . Cứ giống như robot được lặp trình mà sống thôi .

Nhưng Nhân lại không bao giờ tin vào số mệnh , cô sẽ tự tạo ra số mệnh cho bản thân mình . Số mệnh của bản thân mình sẽ tự mình quyết định nó . Cơn gió nhẹ nhàng ùa đến bên cạnh . Vuốt nhẹ làn tóc nâu , vương vẫn gương mặt đáng yêu rồi cũng bay vút đi .

Tiếng chuông điện thoại vang lên , phá đi bầu không khí yên tĩnh , thanh thản nơi cô .

Ung dung lên tiếng .

" - Max ? " Tiếng thét chói từ bên kia điện thoại làm cô giật cả mình rớt luôn cả cái điện thoại xuống cỏ

" - Con nhỏ kiaaaaaaaaaa ! Lại đi đâu nữa rồiiiiiiiiiiiiiiii ? " Nhặt vội cái điện thoại lên , cô phát bực thét lại

" - Nhỏ nào ? Ở đây không có nhỏ nào hết ! " Giọng Max có vẻ dịu xuống phần nào . Mặt anh nhíu lại nhìn thật đáng thương , tiếc là cô không được nhìn thấy ( ^^ )

" - Em đang ở đâu ? Sao hôm nay em toàn biến tới xó nào không vậy . Có biết anh phải tìm em nãy giờ không ? "

" - Anh đang ở đâu ? "

" - Vừa về tới nhà , định thông báo với chủ tịch em mất tích ! " Nghe đến hai chữ chủ tịch thì liền đứng phắt dậy , thái độ thay đổi 180 độ luôn . ( khó đỡ )

" - Em về liền mà ! Anh đừng có làm gì bậy ! Không được gọi điện cho ba . Biết chưa . Stupid này ! " Tắt máy xong cô ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi rừng thông . Ngoắc đại một chiếc taxi rồi trở về nhà . Vừa vào đến nhà là thấy một cảnh tượng hết sức hy hữu . Max ngồi chơi game cùng hai tên bạn của anh trông cực thanh thản , còn khoái chí cười ầm ầm nữa chứ . Vậy mà nói đi tìm cô . Lại còn hù dọa nữa .

" - Nhanh vậy . Mới tắt máy đây mà đã về tới rồi sao ? "

Hậm hực bước thẳng lên phòng không thèm trả lời Max . Tắm rửa xong , cô lên giường với chiếc laptop . Thử vào forum của Vương Giả mà cô mới mò mẫm được tối qua nhưng vẫn chưa đọc . Đập vào mắt là những dòng chữ hết sức nóng bỏng mới cập nhật vào ngày hôm nay .

" Mỹ Nhân đã xuất hiện trị tội Hồ Ly ! " Song song với hàng chữ to đùng này là bức ảnh cô " thăm hỏi " Lã Thiên Vy lúc sáng .

" - Ha . . . Nhanh vậy sao . " Nhân bật cười thích thú .

Vậy mà có đến hàng trăm người like . Đọc một vài cái commet của dân tình trong Vương Giả , cô không khỏi tức cười . Chẳng hạn như cái này " Sis đẹp quá , sis là thần tượng của em !!! I Love Airi <333333 "

" - Ủng hộ Ss , con nhỏ LTV đó khó ưa lắm , Trong VG cũng không ai ưa nó ngoài cái đám nịnh bợ kia đâu Ss :* :* " .

" - Em yêu sis . . . " Nói chung là toàn những cái comment dạng đó . Cũng có cả tá comment ác ý . Không nói cũng biết là mấy đứa " đàn em " của Thiên Vy . " Con nhỏ đó là ai vậy . Nó mới chuyển về đây thôi mà dám đụng tới sis Vy sao ? Không biết tự lượng sức mình . " Lại một đứa khác đứng ra bênh vực cô . " Nhìn cái tấm hình đi . Chị hai của tụi mày bị sis làm cho sợ tới đứng không nổi luôn kìa " . . . Blah blah . Cái Forum giờ đang nóng hơn bao giờ hết . Hai phe tranh cãi qua lại muốn nổ luôn cái Forum . Hiện giờ mà vào Forum là có luôn hai cái Hội .

- Airi club <3 . Người tạo ra cái hội này còn cuồng đến nỗi thêm cả hình trái tim ở sau . =="

- Thiên Vy club NO1 . Phía bên này cũng không chịu kém . Chữ no1 được chỉnh to lên hết mức có thể . =]]

Rồi hai bên cứ **** nhau lung tung không biết đường mà lần .

Nhưng cũng có một chuyện khá thú vị . Một bài viết khác trong Forum có tên là " List Người Tình của Hoàng Tử " ( có cần lập tới list không =]] ) . Thử click vào , hiện ra một đống hình nữ nhân . Nhan sắc thì khỏi phải bàn . Xứng với Hoàng Tử thì chỉ có công chúa thôi . Nhưng trong số đó , không ai qua được một . . . NGÀY !

Nhưng đối với Thiên Vy , hình như là yêu thật lòng ? ? ? Mặc dù có chơi bời với đám con gái đó . Nhưng tình cảm của hắn ta với Thiên Vy đã gắn bó được gần hai năm rồi . Dựa theo tin tức của đám tình báo ( tám thì có =]] ) của Vương Giả cung cấp trên Forum .

" - Chung tình nhỉ ? " Cô cười đểu nhìn xoáy vào những bức ảnh của anh cùng Thiên Vy tình tứ với nhau đến rợn người .

Tức là hai năm về trước , từ lúc cô đi chưa được bao lâu , hai người họ đã đến với nhau . Kiểu này thật giống như cô là kì đà cản mũi giữa hai người họ vậy . Cô đi rồi họ mới tìm đến nhau được .

Nhìn vào màn hình laptop chằm chằm , cô cất tiếng hỏi giống như mình đang thật sự đối diện với anh .

" - Anh yêu cô ta sao . " Tâm đau như cắt , cô thật chán ghét cái cảm giác này của mình . Chỉ cần những việc có liên quan đến anh ta , sao lúc nào cũng luôn làm cô đau khổ đến chết đi sống lại . Nhẹ nhất thì là đau đến khó thở . Nặng nhất . . . Không biết sẽ đến mức độ nào .

Chợt tiếng Max từ ngoài vọng vào .

" - Bọn anh đi Bar . Em đi không ? "

" - Không ! " Tiếng cô trả lời dứt khoát vụt ra . Nhưng chưa được một giây sau đó . ( Xạo , làm gì mà nhanh tới chưa được một giây . =.= )

" - Đi . Chờ em dưới nhà ! "

" - Ừ , nhanh lên đi ! " Đóng laptop lại . Từ lúc về Việt Nam đến giờ cô chỉ đi học rồi lại về nhà ở ru rú không rời . Hôm nay tâm trạng cũng đang không tốt . Đi xả street bây giờ rất cần thiết . Lướt ngang đóng quần áo trong tủ . Nhanh chóng vào phòng tắm .

Lát sau đã đi xuống . Ba người con trai đứng phía dưới nhìn cô mà ngay ngốc , quên luôn cả cử động .

" - What ? " Khó chịu , Nhân gắt lên .

" - Beautiful lady ! " Max cười đểu nhìn cô nháy mắt . Hai tên kia " dính chưởng " của cô vẫn còn đang đứng hình chưa cử động được ( ^^ ) . Bình thường đã đẹp , trưng diện lên càng làm cô đẹp lộng lẫy hơn . Nói trưng diện cũng không phải . Chỉ thay có một chiếc váy , tóc được xõa ra . Vậy mà đã đẹp đến " kinh người " . >"< ( Nói quá =.= )

Bốn người cùng lên một con Ferrari đỏ nổi bật giữa buổi chiều tà rồi lao đi vun vút trên con đường tấp nập của thành phố . Giờ này là giờ cao điểm , nhưng không vì vậy mà làm giảm đi tốc độ của con Ferrari , gặp cản trở , nó cũng chuyên nghiệp lách được một cách dễ dàng rồi lao vút đi . Thu hút không biết bao sự chú ý của mọi người trên đường lẫn hai bên đường .

Tốc độ cứ thế chỉ có tăng không giảm . Trong xe có bốn người thì hết cả bốn là đều cực thích tốc độ , mỗi lần tăng tốc độ lên thì bốn người họ càng thích thú , sảng khoái . ( >< )

Nhớ lại .

Lần đầu tiên tiếp xúc với tốc độ , cô thật sự có một cảm xúc có thể gọi là khoái cảm . Và nó tự do , chỉ lo tập trung vào tốc độ. Không còn suy nghĩ đến bất cứ thứ gì nữa . Nhất là suy nghĩ về anh ! Rồi những lần sau cũng vậy , khi có một suy nghĩ nào đến anh là cô liền tìm đến tốc độ để dẹp bỏ nó. Dần rồi cũng thành thói quen khó bỏ được dù có suy nghĩ đến anh hay không cô đều tìm đến nó vào mỗi tối - ở những cuộc rượt đuổi " tử thần " lúc 11 giờ đêm . Lúc đó , con đường đua thật náo nhiệt , ồn ào tiếng nói cười , tiếng nhạc dance , tiếng văng tục qua lại của bọn đua xe . Khoảng thời gian đó , cô đã quen với nó tới mức tối nào không nghe được những thứ tiếng ấy là không chịu được . Giờ nghĩ lại , cô cũng không nhớ rõ mình đã đùa với tử thần bao nhiều lần . Nhưng tất cả cũng chỉ vì - Anh . Vậy mà nó thật sự có hiệu quả . Cô đã quên được anh . Không còn nghĩ đến anh nữa .

Nhưng mà nói là quên được , thật ra cô đâu có biết đó chỉ là một phần trong cô phủ nhận mà thôi , hay thật ra cô biết nhưng lại không đủ can đảm thừa nhận nó . Thừa nhận rằng sau bao nhiêu chuyện anh làm với mình - cô vẫn yêu anh không hề thay đổi . Dù không nghĩ đến nó , nhưng có lẽ tình yêu của cô đối với anh nó vẫn tồn tại trong một góc trái tim như một vết sẹo lồi không bao giờ biến mất . Vốn đã ăn sâu đến không thể vứt bỏ được nữa rồi .
http://me.zing.vn/h/hunter.smile

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà munz.kut3_q8
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết