Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Change background image
Best friend forever

kết bạn


Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

Sun May 27, 2012 4:27 pm
munz.kut3_q8
munz.kut3_q8

Design

Chương 8 : Hoảng Sợ

Không hiểu sao hôm nay , Nhân lại thấy tâm trạng bình thản lạ lùng . Cô thức dậy lúc trời chỉ tờ mờ sáng , mặt trời còn chưa ló dạng . Ngoài trời cũng mưa rả rích , bầu trời được bao trọn bởi những đám mây đen âm u . Có lẽ hôm nay , mặt trời sẽ ngủ một giấc đến tối . Đứng trước tủ quần áo của mình , đôi mắt sắc sảo đảo qua một lượt . Cô chọn chiếc váy đen buông dài đến gối , khoác lên người cô nó thật thanh tao . Mái tóc nâu dài được buộc nhẹ sang một bên , thả dài xuống thắt lưng . Rất đáng yêu .

Lên xe đến trường một mình mà không có Max cũng không một ai hay biết . Giờ này anh vẫn còn ngủ chưa dậy . Nhưng cô chính vì muốn một mình nên như vậy là tốt nhất . Cần một không gian riêng để suy nghĩ .

" - Đến trường rồi tiểu thư . "

" - Đừng cho quản gia biết tôi đã đến trường . " Bước xuống xe , tay cằm cây dù cũng đen nốt chầm chậm đi vào trường tận hưởng làn gió lạnh buốt của cơn mưa ùa vào người , chiếc váy đen phất phơ bay nhè nhẹ theo từng đợt gió ùa đến . Bất cứ lúc nào đi dưới mưa tâm trạng lại nhẹ nhàng , yên bình đến lạ . Đưa tay mở nắm cửa dẫn lên trên sân thượng . Bước đến vịn tay vào thanh sắt của chiếc hàng rào chắn ngang mép sân thượng . Những giọt nước mưa nhỏ li ti còn đọng trên thanh sắt thấm đều trong bàn tay , mát lạnh .

" - Bầu trời thật đẹp . " Nhoài người về phía trước một chút đón lấy làn gió mát .

" - Thời gian có thể dừng lại như vậy . . . Thì tốt biết mấy ! " Cười ảo não . Con người vốn đều như vậy , đã biết là không được nhưng vẫn tham lam đòi hỏi .

Một lát sau , đi dọc hành lang trường . Vừa đi vừa suy nghĩ mà không hay biết mình đã đi tới một nơi quen thuộc . Cái phòng này , lúc trước . . . hắn ta luôn cùng với bọn con gái ở trong cái phòng này . . . đúng là nhơ nhuốt . Không muốn mình suy nghĩ đến con người đó nữa . Nhân vội vàng di bước rời đi nhưng nhìn thế nào cũng như đang tháo chạy .

Nhìn tới lui cũng không thấy ai . Thật sự thích ngôi trường im lặng không người như vậy . ( trường kiểu này dễ gặp mấy con không chân đi qua đi lại lắm =.= ** )

Lúc này chỉ mới có 7h . Trong khi đó 9h mới bắt đầu học , nói sao mà hiện giờ trong trường không có ai . Có chăng cũng chỉ là bảo vệ với lao công . Có cô tự nhiên hôm nay hứng lên mới đến trường vào giờ này .

Nhưng mà , khung cảnh hôm nay thật quen thuộc , hệt như hai năm trước .Trời mưa tầm tã . Trên hành lang vắng lặng , một nữ sinh đang bước đi đầu luôn cúi xuống đất không bao giờ dám ngẩng lên . Bật cười chua xót , tự nhớ về quá khứ , tự thấy mình ngu ngốc . Cũng tự thương xót cho chính bản thân mình .

Đưa tay xoa xoa đầu , cô lại cười , nụ cười thật bất nhẫn . " - Now only missing one a details ! " ( Giờ chỉ còn thiếu một chi tiết thôi . )

" Ào " nước từ trên đầu đổ xuống ướt khắp người . Gió tạt vào làm nước thấm vào trong chiếc váy bắn lên tung tóe . Cơn lạnh càng dữ dội hơn đang dâng lên trong người .

Vẫn không ngẩn đầu lên , môi mấp máy thoáng nét cười như vừa tìm ra được đáp án cho một bài toán khó .

" - Yes , this ! " ( đúng , là cái này . ) Mọi chuyện cứ như một thước phim tái diễn lại đúng như cái ngày cách đây hai năm về trước .

" - Đúng là có duyên , tụi mình đến trường sớm chờ nó , vậy mà nó còn đến sớm hơn ! " Ngước lên nhìn ba đứa con gái trước mắt mình bằng đôi mắt lạnh lùng mà bất cứ ai nhìn vào cũng phải né tránh . Chột dạ , ba đứa nó chuẩn bị xoay người đi chợt khựng lại . Chỉ có trò này để chơi thôi sao ? Toàn thân ướt sũng , nhưng mặc cô vẫn không cảm xúc , cười lạnh .

" - Hi , go to school so early ! " ( Chào , sao đến trường sớm vậy ? ) Có ai đời bị người ta đánh rồi còn đứng đó nói chào bạn như đây không vậy ?

" - Mày bị điên sao ? " Một đứa thốt lên . Con nhỏ cao nhất có mái tóc xoăn dài , gương mặt trông cũng ưa nhìn , cũng có vẻ là chỉ huy của hai đứa kia , bước lên trước . Đưa hai tay chặn trước mặt hai đứa còn lại ý bảo " im lặng " . Rồi hất mặt lên" - Have you been crazy? " ( Mày có bị điên không ? )

( Cho t/g xen vào tí . Vì Vương Giả giáo dục toàn con cái nhà giàu nên trình độ hoc vấn của bọn này cũng cao . Tiếng Anh lưu loát , các thứ tiếng khác thì . . . hên xui . :D )

Nhếch miệng lên cười , nụ cười thoáng qua đầy ẩn ý .

" - Yes , I have been crazy ! So ? " ( Ừ , tao bị điên rồi ! Thì sao ? ) Mặt cô lúc nói ra câu này cũng tỉnh hết sức tỉnh .

Ặc , có ai mà tự đi thừa nhận mình điên không . Tưởng như là không một ai , nhưng mà vẫn có . Có Nhân , không những sắc đẹp hơn người , về phương diện không bình thường cũng hơn người nữa kìa .

Tức quá không biết phải nói gì , con nhỏ thành ra nói lắp luôn " - You . . . you " . Có giọng nói xen vào " You you cái gì ? Làm gì em gái của anh thế này ? " Một thằng con trai rỗi hơi không biết từ đâu nhảy vô nữa. Còn vòng tay ôm cô vào lòng , mặt tỏ vẻ đau xót , cứ như là em gái thật của mình vậy . Cô trông mặt ba đứa kia khi nhìn thấy hắn cũng tự nhiên biến sắc , chắc hắn ta cũng là người có thế lực không bình thường . Nhưng chọc giận đến cô thì là ai cũng mặc .

" Chát " Cằm ba đứa kia thiếu điều muốn chạm đất , mắt muốn lọt nguyên hai con ra ngoài . Riêng cái người bị tát chỉ đưa tay xoa xoa gương mặt trắng mịn , ửng đỏ . Xong lại cười hì hì như bị điên .

" - Anh mình mà em cũng đánh được sao ? " Xem ra Vương Giả tỉ lệ dân số có đầu óc không bình thường hoặc có thể gọi là biến thái chiếm số đông so với tỉ lệ học sinh toàn trường luôn ấy chứ ! Riêng người này thì vừa hội đủ hai tố chất và cộng thêm một thứ nữa : vừa không bình thường , vừa biến thái , cuối cùng là điếc không sợ súng đây mà !

Cô lạnh lùng hất mạnh bàn tay của hắn ra khỏi mình . Không quên tặng ba đứa kia cái liếc xéo rồi mới xoay người bỏ đi .

Bị phá đám rồi . Nếu hắn mà không xuất hiện thì ba đứa chúng nó chắc sắp đi đầu xuống đất . Thấy cô rời đi , hắn cũng vội vã chạy theo rồi còn thản nhiên nắm tay kéo đi một mạch mặc cho cô phía sau vùng vãy giằng ra cũng không buông . Hết cách đành chuyển sang rủa xả hắn xuyên lục địa mà chỉ có một vài câu là hắn hiểu được . ( là **** hắn bằng cả đống thứ tiếng nước ngoài ấy ! ^^ )

Cuối cùng cũng dừng lại . Nhưng nhìn xung quanh mình hiện giờ thì hình như không phải đang ở trong phòng học . Căn phòng này chưa bao giờ cô thấy qua . Dù là hai năm trước và cái tên này cũng vậy . Cách bài trí giống như phòng riêng của hắn ta . Nhưng mà . . . hắn ta chạy đâu mất tiêu rồi !

Mặc kệ , ngồi xuống chiếc bàn duy nhất trong phòng , cô rót cho mình một tách trà nóng tự thưởng thức , mắt dán chặt vào những giọt mưa bên ngoài cửa sổ .

" - Mặc cái này vào người đi , nếu không sẽ bị cảm ! " Hắn ta quay lại , trên tay là một cái túi giấy còn mới . Nhận thấy bản thân bây giờ trông cũng thật tệ hại , đón nhận lấy chiếc túi .

Đứng trong phòng tắm , nhìn mình trước gương , trông cũng không tệ . Anh ta cũng có mắt thẩm mĩ đó chứ . Sáy tóc khô hẳn , cô mới ra ngoài .

" - Anh biết chắc em mặc cái này lên sẽ đẹp ! " Tự tán thưởng cho tài thẩm mĩ của mình . Hắn đưa tách trà lên miệng thưởng thức .

" - A , yes ! You don't know Vietnamese? " ( A đúng rồi , em không biết tiếng Việt thì phải . ) Ngồi xuống chiếc ghế khi nãy , tay cằm tách trà , mắt lại nhìn ra ngoài khung cửa sổ .

" - Your name ? " ( Tên anh ? )

" - Vương Gia Đạt . And you ? "

Sóng lưng căng thẳng , đôi mắt không cảm xúc đang hướng về phía cửa sổ chợt chấn động , nhưng rất nhanh nó đã được che dấu sau lớp mặt nạ lạnh như băng . Nhưng trong đầu thì đang dằng xé dữ dội .

Có lẽ nào ? Chỉ là giống họ thôi . .. ? Không thể nào . Nhưng không lẽ Gia Triết có anh em ? Vậy sao từ nhỏ lại không hề nghe ba nhắc đến chuyện này .

" - Airi . " Vừa đúng lúc mắt bắt gặp chiếc đồng hồ treo tường chỉ 8h 30 phút . Hốt hoảng , cô đứng lên vội vã .

" - Bye ! Tks you for the dress ! " ( Chào , cám ơn vì chiếc váy . ) Nói xong cô cũng vội vã rời khỏi phòng bỏ lại phía sau tiếng Gia Đạt gọi .

" - Max chắc đang tìm mình ! " Cô lầm lũi bước đi không định hướng . Đi học sớm lại quên mang theo điện thoại .

Ồn ào , phía trước hình như có chuyện gì thì phải . Một đám đông đang bu lại trước cửa phòng học lớp cô . Sao tự nhiên cô thấy có điều gì đó không lành . Dốc hết ca0n đảm , cô bước chầm chậm đến phía đám đông đó . Hi vọng sẽ không như cô nghĩ .

Đau nhói , chật vật , nước mắt ùa nhau trào ra ngoài . Ào vào giữa đám học sinh đang đứng xung quanh , bên dưới là một vài đứa con gái ngồi xuống bên cạnh , đứa thì vuốt mặt , đứa thì nắm tay , có đứa còn khóc trông thảm thiết . Sắc vừa lo lắng thấp thởm nhanh chóng đanh lại , giọng lạnh lùng đến buốt xương " - Xéo . " Cả đám con gái giật mình liền đứng lên sang một bên . Khuỵu xuống , đưa hai tay vòng lại ôm lấy thân hình đang bất động trên nền gạch trắng lạnh toát , máu trên đầu anh cứ tuôn ra đều đều không dứt thấm sang cả chiếc váy trắng mà cô đang mặc . Tim cô nhói lại , đau hơn bất cứ cơn đau nào cô từng trải qua . Mọi thứ đối với cô lúc này đểu như vỡ tan . Đôi môi Max khẽ mấp máy , nhưng vì quá hoảng sợ mà hai tai cô ù cả đi không còn nghe thấy gì nữa cũng không nghe được những lời nói cuối cùng của Max trước khi ngất đi " - Đừng sợ , anh không sao đâu ! Chỉ là chảy một ít máu thôi . Em đừng khóc . . . đừ. . . đừng khóc . " Khoảnh khắc hai mắt anh nhắm lại cũng là lúc tim cô như ngừng đập . Khóc không khóc , la hét cũng không . Cô chỉ đưa đôi tay nhỏ nhắn của mình vào quần Max tìm chiếc điện thoại .

" - Quản gia , trong vòng một phút phải có mặt ngay trước lớp học tôi ! Chọn một người giỏi nhất trong cái đám bác sĩ của ba tôi ! " Tắt điện thoại , đảo mắt xung quanh , cô dán chặt mắt vào hai tên tay cằm ống tuýt thậm chí còn vương lại đó máu khô đang đứng trơ ra đó nhìn . Đôi mắt hoang dại lạnh lẽo dõi thẳng vào chúng , từng chữ một được cô nói ra rất nhỏ , rất nhẹ nhưng tính sát thương của nó có lẽ sẽ không nhỏ .

" - Các người chuẩn bị đi ! " Đôi mắt Nhân lông lên dữ dội , Ai cũng bất giác hoảng sợ lùi lại . Cũng vừa lúc một đám người thân mặc toàn màu đen chạy vào cõng Max đi , cô cũng đứng lên đi theo sau , đôi mắt lạnh lướt qua một góc hành lang . Nụ cười trên môi cô thật đẹp , nụ cười dõi thẳng về phía đó , mang một chút gì đó cay đắng tái lòng .

Chiếc váy loang lỗ máu phất phơ trong gió , mùi máu tanh phản phất khắp nơi . Cả hai đã lên xe đi mất nhưng đám dân tình vẫn còn đứng đó như tượng , còn chưa định hình lại được những gì xảy ra vừa rồi . Lát sau , tất cả không hẹn cùng rùng mình khi tiêu hóa được những gì vừa xảy ra .

Và thời khắc ấy , mãi sau này . Những con người đã từng chứng kiến sự việc xảy ra ngày hôm đó - một việc tưởng chừng không bao giờ xảy ra , lại xảy ra trước mắt họ , tất cả đều không thể nào quên được phút giây ấy - một thiên thần lại có thể hóa thành ác quỷ . Nhưng vẫn là chuyện của sau này .

Gia Triết nãy giờ đứng đằng xa quan sát hết mọi chuyện , lúc cô nhìn anh cười , không hiểu sao trong lòng lại nhói lên một chút nhưng nhanh chóng được chủ nhân của nó dằng xuống .

Khóe miệng nhếch lên một độ nhỏ . Không rõ là cười hay đang mỉa mai .

" - Thì ra là vậy ! "

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Cằm chặy tay Max , cô không ngừng lay lay vai anh .

" - Max , anh mở mắt ra đi . Anh hứa giúp em trả thù mà ! Anh mau mở mắt ra đi . Em không cho phép anh bỏ rơi em như vậy ? " Mọi người ngồi xung quanh tự nhiên cũng cảm thấy đau lòng theo , không ai nói với ai câu gì . Không khí im lăng nặng nề .

" - Quản gia , gọi bác sĩ chưa ? "

" - Đã gọi rồi tiểu thư . "

" - Nhanh đi , chạy nhanh đi ! Anh ấy có chuyện gì thì các người cũng không sống nổi đâu ! " Ông tài xế khổ sở lên tiếng " - Tiểu thư ơi , đã chạy nhanh lẳm rồi ! Nếu chạy nhanh quá sợ sẽ xảy ra tai nạn vì trời đang mưa lớn . "

" - Tôi bảo ông chạy nhanh đi ! " Ông quản gia nhẹ gật đầu khi ông tài xế khổ sở lại xoay qua nhìn mình .

Chiếc xe màu đen phóng nhanh trên con đường mưa xối xả , nước bắn lên trắng xóa .

" - Nhanh đi , các ông phải cứu lấy anh ấy ! "

Thất thần ngồi chờ hơn hai tiếng đồng hồ nhưng vẫn không thấy ai bước ra , lòng như có lửa thiêu đốt , quặn lên từng cơn . Nếu hôm nay anh không tỉnh lại nữa , thật sự không biết mình sẽ thành ra như thế nào đây !? Hai năm nay , người kéo Nhân ra khỏi những ám ảnh , những đau khổ là anh . Người dạy Nhân mỉm cười cũng là anh . Người cùng Nhân vượt qua những chuyện khó khăn , luôn sát cánh bên cạnh cô cũng là anh . Từ khi nào anh đã là một người quan trọng không thể thiếu đối với Nhân nữa rồi ! Nếu mất đi anh , có lẽ cô sẽ phát điên lên thật .

" Xoẹt " , cuối cùng ông bác sĩ cũng bước ra . Cô liền chạy đến , nắm lấy tay áo ông ta kéo mạnh . Đôi mắt hoang mang nhìn thật đáng thương .

" - Sao rồi ? Max sao rồi ? " Đoạn dường như rít lên " Mau nói đi , anh ấy sao rồi ? " Ông bác sĩ thoáng hoảng sợ , nhưng rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , ông ái ngại .

" - Tiểu thư , mất máu quá nhiều nên . . . " Ông lo sợ nhìn cô , sợ cô chịu không nổi mà ngất đi mất . Tâm trạng cô càng bấn loạn hơn , thét lớn " - Nói đi ông đừng thử thách tính kiên nhẫn của tôi ! "

" - Dẫn tới . . . tử vong ! " Chết đứng . Câu vừa nghe là một câu quen thuộc trong những bộ phim truyện hàn quốc mà cô từng xem , lúc xem nó , cô từng nghỉ rằng thật dở hơi . Sao con người lại có thể dễ chết như vậy . Đúng là chỉ có trong phim . Như cô , bản thân đã bị cả một cái chậu hoa to đùng rơi xuống ngay đầu mà có chết đâu . Nhưng bây giờ thì cô tin rồi . Chỉ mới hôm qua cả hai còn cùng nhau đi học , vậy mà bây giờ ông bác sĩ lại nói anh đã chết . Lao vào phòng , cô gối đầu lên người Max khóc lớn .

" - Max à , thức dậy đi ! Anh . . . thức dậy đi . Giờ này đã trễ lắm rồi , anh đừng ngủ nữa ! " Nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt tái mét của cô . Đau quá , tim như muốn nghẹt thở . Bật ngồi dậy , cô nhìn anh chăm chú , thu cả gương mặt anh vào sâu trong tâm trí để ghi nhớ mãi và sẽ không bao giờ quên .

Lát sau . Cô mỉm cười cay độc .

" - Đừng vướng bận gì về em nữa ! Nhất định em sẽ trả thù cho anh ! "

" - Hì . . . Haha ! " Nghe thấy tiếng cười , giật thót mình , trợn to mắt . Tiếng cười phát ra từ phía Max . Không lẽ chết rồi mà còn cười được sao ? Hơi đớ người vì cô là chúa sợ ma .

" - Nhịn không được nữa ! "

" - B . . . bác sĩ ! " Hốt hoảng gọi bác sĩ .

" - Đừng gọi nữa , anh hù em thôi ! Không sao hết ! "

" - Th . . . thật không ? Nhưng mà . . . máu chảy rất nhiều mà ! "

" - Thật ! Không sao nữa rồi ! Làm sao anh có thể dễ chết vậy được ! "

" - Nhưng em thấy anh chết thật rồi mà ? "

" - Làm sao chết được , còn phải ám em dài dài . "

" - Không thể nào . . . "

" - Con nhỏ kia , giờ muốn gì đây ? Lúc chết thì khóc lóc không cho , lúc anh sống dậy em lại muốn anh chết hả ? " Chùi nhanh nước mắt nước mũi đang tèm lem trên mặt . Cô đá vào chân giường một cái cho đỡ tức .

" - Có biết em sợ không mà còn giỡn kiểu này hả stupiddddddddddd !! " Hai người này khổ ghê . Lúc nãy còn sụt sịt tình cảm . mưa giầm mưa giề không dứt , giờ lại xoay qua cãi nhau um xùm .

" - Cũng tại lúc sáng có đứa trốn đi nên anh lo lắng phải chạy đi tìm mới thành ra như vậy. Dọa em chút thôi ! "

" - Sao lại xảy ra chuyện như vậy ? "

" - Không biết , ngày mai đi học sẽ biết thôi ! "

" - Còn bị thương . Anh ở nhà đi ! " Cô nghiêm mặt , gương mặt đáng yêu khi đanh lại trông cũng không kém phần đáng sợ .

" - Anh không sao ! Nhưng để em đi một mình cũng không an tâm ! Không biết ngày mai lại có chuyện gì xảy ra ! " Ặc , bể đầu mà còn nói không sao .

Nhưng cũng may mắn là anh không có chuyện gì . Tâm trạng Nhân bây giờ rất mệt mỏi . Vừa mừng nhưng cũng lo sợ không ít . Lo sợ người làm ra chuyện này sẽ là người đó . Cô không muốn nghĩ như vậy chút nào . Nhưng đâu phải không có cơ sở , lúc nãy thời khắc nhìn thấy anh ta đứng đó nhìn mình , tim cô như ngừng đập vì ý nghĩ vừa xẹt ngang trong đầu . Hi vọng anh ta đừng tàn nhẫn đến mức như vậy . Nhân không muốn bản thân phải hận anh thêm nữa . Nhưng có lẽ thật sự là , Nhân sợ phải hận anh thêm . Cô không hề muốn hận anh . Cô can đảm hận được anh đã là một nỗ lực . Nhưng để hận anh thêm , có lẽ cô không làm được . Cô căm ghét cái yếu đuối bên trong mình , cái tình yêu ngu xuẩn giữa mình đối với anh vẫn còn tồn tại , chưa hề biến mất . Dù cho có lừa dối bản thân đi chăng nữa , nhưng nó vẫn luôn tồn tại đâu đó bên trong con người cô . Tình yêu đã làm cô tổn thương không ít , nhưng cô vẫn không thể nào vứt bỏ được nó .
http://me.zing.vn/h/hunter.smile

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà munz.kut3_q8
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết