Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Change background image
Best friend forever

kết bạn


Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

Sun May 27, 2012 4:26 pm
munz.kut3_q8
munz.kut3_q8

Design

Chương 7 : Một Chút Hạnh Phúc

Cả hai vui vẻ khoác tay nhau đi vào nhà , vừa thấy bóng hai người ông quản gia nhanh nhẹn ra mở cửa . Tiếng nói phía trong cũng vang lên .

" - Sao con lại trốn về đây mà không xin phép ta ? " Tiếng nói quen thuộc này chỉ có thể là của một người . Vận động tâm trí suy nghĩ thật nhanh , cô chạy vào nhà sẵn tiện khóa trái cửa lại ném xâu chìa khóa cho ông quản gia hất mặt lên phía phòng mình . Xong xuôi mọi việc , giờ việc trước mắt chỉ cần phải giải quyết chỉ còn có ông

Trưng ra chiếc mặt nạ ngoan ngoãn , lễ phép .

" - Con đã xin rồi , nhưng ba đâu có đồng ý . Con xin lỗi ba nhưng con chỉ muốn thay đổi không khí và về thăm mẹ thôi mà ! " Có trời mới biết được lúc hay tin cô mất tích , ông như phát điên lên . Được ông quản gia báo là cô về đây ông vừa mừng vừa giận lại vừa lo nhưng cũng dẹp hết mọi việc nhanh chóng bay về đây gặp cô con gái cưng của mình để chắc rằng nó vẫn được an toàn .

" - Con thu dọn đồ đi , theo ba quay về . " Biết làm sao bây giờ , cô biết ba mình vốn nói một là một , hai là hai mà . Nghĩ nghĩ sao đó , cô mỉm cười ngồi xuống bên cạnh ông choàng tay mình vào tay ông và . . . - chúa ơi - làm nũng ! Lại còn cả năn nĩ ỉ ôi khiến người khác nhìn thấy cũng phải rùng mình . Nhất là người đang làm ra hành động này lại chính cô nữa mới đáng sợ ! Bây giờ mà Max thấy được cảnh này có lẽ phải ôm bụng bò lăn ra cười mười ngày cũng không chán . Mắt mặt cô lắm . Đúng là quyết định sáng suốt , nhốt luôn ở ngoài cho rảnh nợ .

" - Con không chịu đâu ! Cho con ở đây thêm một thời gian nữa đi mà baaaaaaaaaaa ! Hết hai tháng con sẽ quay về mà ! Con hứa mình sẽ không gây ra chuyện gì đâu ! Nha baaaaaaaaaaa ! "

" - Không được ! "

" - Baaaaaaaaaaaaaaaaa ààààààààààààààà !!!!!!!! Đi mà baaaaaaaaaaaaaa ! " Mỗi lần nói là phải kéo dài giọng ra cho thật dài , muốn đứt hơi luôn .

" - Ta không an tâm để con ở đây một mình ! " Nhìn thấy con gái mình làm nũng như vậy , ông bất ngờ muốn trá hình nhưng lại tỏ nghiêm mặt như đang giận .

Không bất ngờ mới lạ , từ đó giờ cô vốn dị ứng với ba cái chuyện này .

" - Có Max ở bên cạnh còn rồi ! Nếu không an tâm , ba cứ cử thêm người đến đây bảo vệ con cũng được . Nha baaaaaaaaaaaaa !!!! Pleaseeeeeeee ! "

" - Vậy ra con về đây cùng nó sao ! Hai đứa . . . " Nhưng ông lại thấy hài lòng . Chí mới về đây có hai hôm mà cô đã thay đổi hoàn toàn , tràn đầy sức sống hơn khác với vẻ ngoại lãnh đạm khi còn ở Mỹ cùng ông . Có lẽ cũng nên để cô ở đây một thời gian cũng là cách tốt .

" - ... Được rồi ! Nhưng con phải hứa với ba không gây ra chuyện , lúc nào cũng phải ở bên cạnh Max ! "

Cô bật cười vui mừng , mặt mày hớn hở thấy rõ .Không uổng công phải cực khổ nhăn nhó nãy giờ .

Không vui sao được , cứ nghĩ ông sẽ nổi trận lôi đình nhưng nào ngờ lại dễ dàng như vậy .

Di Nhật Anh - ông đã bôn ba chốn thương trường đủ lâu , mọi chuyện ông đều giải quyết nhanh gọn cho dù có liên quan đến tính mạng ông cũng tuyệt nhiên không bao giờ để tình cảm xen vào quyết định của mình . Chỉ lựa chọn những gì có lợi và an toàn cho mình để tránh gây ra rắc rối sau này . Vậy mà đối với đứa con gái của ông , chỉ cần cô trưng ra bộ mặt đáng thương , cái dáng điệu làm nũng này mà ông đã đưa hai tay xin hàng rồi . Thật đúng là " Hổ dữ cũng không ăn thịt con . "

Nhận được lệnh phê chuẩn của " vua " xong cô hớn hở ôm tay ông kéo đi ra sân sau cùng thăm mộ mẹ . Hai người hạnh phúc cười nói vui vẻ , cùng nghe ông kể lại những kỉ niệm . Luôn là như vậy , những lúc nói về mẹ - người mà cô và ông yêu thương nhất thì cả hai người giường như không thể nào ngừng lại được .

Trò chuyện mà quên luôn cả thời gian . Lâu lắm rồi , ông mới lại thấy con gái mình cười nhiều như vậy , ông cảm thấy mình hạnh phúc biết bao nhiêu .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Về đến phòng , ngã người vào chiếc giường êm ái . Cắn môi suy nghĩ . Hình như đã quên thứ gì thì phải ? Ừ , không những quên mà còn là thứ rất quan trọng nữa kìa Mỹ Nhân à .

" - Sh*t ! Max . " Ba chân bốn cẳng chạy vội vã xuống nhà , rồi lại chạy ngược lên phòng như đang chạy loạn . Thiệt là , biết cô được gặp lại ba mình rất vui , nhưng cũng không nên như vậy mà đày đọa người khác chứ . Với lấy cái xâu chìa khóa trên bàn lúc nãy cô dặn quản gia đem lên phòng mình vì không muốn ai mở cửa cho Max để anh xen ngang chuyện của cô . Nhưng mà tất cả cũng chỉ vì lo lắng Max sẽ bị ba cô quở trách .

" Cạch "

" - Where . . . ? " À , kia kìa , đằng sau góc cây cổ thụ đó cô , người ta vi nắng nóng quá mà phải chui ra đó ngồi đợi , trông thiệt là thảm hại . Lúc cần thì kéo người ta theo , đến lúc hết cần rồi lại chẳng ngần ngại đá người ta ra giữa bầu trời nắng nóng muốn đổ lửa bắt phải ngồi đợi .

" - Max , are you Ok ? " Cô nhón nhón chân bước đi thật khẽ đến bên cạnh anh đúng cái dáng điệu của một con chuột đang ăn vụn sợ bị con mèo bắt gặp sẽ vồ lấy ngay tức khắc . Nhưng mà mặt vẫn điềm nhiên , không hé môi nửa lời . Mắt nhắm nghiền . Không lẽ ngủ quên luôn sao trời . Đúng là siêu thiệt , trời nắng như vậy , ngồi bệt ra dưới gốc cây mà ngủ được thì không là siêu còn là gì nữa .

Nãy giờ cũng gần hai tiếng đồng hồ , không biến thành cái xác khô là may mắn lắm rồi vậy mà lại hỏi " are you Ok " . Đưa ngón tay chọt chọt vô mặt Max nhưng vẫn không thấy đáp lại . Nghĩ anh giận nên cũng rối rít xin lỗi lia lịa .

" - Xin lỗiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ! Em xin lỗi mà , mở mắt ra đi ! Em biết anh chỉ giả bộ thôi ! Stupiddddddd , Open your eyes ! Right now ! " Năn nĩ không được lại chuyển sang quát tháo ra lệnh cho người ta .

" - Tưởng em quên luôn cái thằng này rồi chứ !? " Ngồi ngoài này hai tiếng làm cả người muốn tê liệt . Đầu cũng nhức nhối khó chịu vì nắng quá gắt .

" - Sao rồi ? "

Mỹ Nhân nhà ta lại cười cái kiểu quen thuộc . Nửa miệng nhếch lên , đôi mắt biến sắc nhìn lạnh còn hơn đá ! " - Giải quyết xong hết rồi ! Từ nay khỏi phải lo phần ba em nữa ! "

" - Nhìn ớn quá ! Khép miệng lại đỡ anh vào nhà đi stupid ! " Tha cho anh đó , nếu như không vì lỡ bỏ quên anh ngoài này thì hôm nay mạng anh khó giữ rồi . ( có mới nới cũ =)) )

Ở cự li gần như vậy mới thật là kinh khủng . Cái mùi này chắc phải công phu lắm mới chế ra được ." - Tắm đi , bóc mùi quá ! A, smell !! " Phải rồi , phải phơi nắng nè ! Ngồi dưới đất bụi bặm bay tùm lum nè , mồ hôi ướt từ trên xuống dưới mới có được cái mùi " độc " vậy đó . Nhưng mà cũng tại cô chứ ai ! Anh còn tự thấy mình bóc mùi nữa kìa . Nhanh nhanh đi tắm cho sạch sẽ , thơm tho cái đã . Còn lại tính sau !

................................................................................................

" - Ba em không ăn tối sao ? "

" - Nói là có việc ! "

" - Vậy còn chuyện em nói sáng nay , khi nào thì làm ? "

" - Từ ngày mai. " Cô không nói anh cũng đã định nói như vậy . Nhưng sao vẫn cảm thấy có cái gì đó không ổn .

" - Người đó là ai ? "

" - Rồi anh sẽ biết ! " Trước sau gì cũng sẽ biết , biết sớm mất vui .

" - Em cần MYG ! " Mắt lóe sáng nhìn thẳng Max . Ánh nhìn chỉ có tăng không có giảm mỗi lần cô nhìn như vậy là y rằng có chuyện không nhỏ sắp xảy ra .

" - Còn người của mình ? Sao lại là MYG "

" - Không muốn ảnh hưởng đến uy tín của ba . Anh đúng là Stupid ! Và em muốn xử lí thật triệt để ! " Mỉm cười đầy ẩn ý , đúng chất nụ cười của mấy tên gian chuyên đi bán nước . ( haha =.= )

" - Mười người trong lớp học của mình . Chọn người cỡ anh đi . Để nhìn được được một chút !"

" - Muốn kiếm cỡ như anh thì khó lắm ! Haha ! " Tự nhiên ngộ ra điều gì , đôi mắt nghi ngờ ngó cô lên tiếng . " Mà khoan đã . . . nói vậy , là chê anh đó hả ? "

" - Có đẹp đâu mà chê !! Có cho me cũng không lấy đâu ! " Lè lưỡi trêu Max cô chạy như bay lên phòng cái vèo đóng cửa lại cái " rầm " thì cũng vừa vặn nghe tiếng dưới kia vọng lên .

" - Con nhỏ kiaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! " Mỗi lần nghe anh hét lên như vậy tâm trạng thật thoải mái nha ! Con gái nhà người ta sống " hiền lành " lắm , niềm vui là đi chọc phá người khác . Không chọc phá ai là không chịu được , tay chân chắc cũng ngứa lên . Max luôn luôn là nạn nhân của cô chứ không ai khác . Nhưng có lẽ từ mai thì mọi chuyện sẽ khác .

..........................................................................................

Vì không ngủ được cô nằm suy nghĩ miên man . Những kí ức lại lần nữa thi nhau ùa về không báo trước . Nước mắt lại rơi . Biết đến bao giờ Nhân mới quên được mọi chuyện đây . Sao cứ nghĩ mãi về nó , đau và khó chịu lắm . Bản thân thật sự không hiểu , không hiểu tại sao trong tâm trí của mình lại khắc sâu những kí ức mà ngay cả chính mình còn không rõ về nó , luôn mập mờ và không liền mạch . Những mảnh kí ức đó có thật sự thuộc về mình không ? Nó là gì ? . . . Và quan trọng là nó có thật hay không ? Lòng đau nhói , nhói đến không chịu được . Tự hỏi nhữnh hình ảnh đó là gì ? Đầu đau như búa bổ , nước mắt rơi loang lỗ trên chiếc gối , lại mệt mỏi chìm vào giấc ngủ như bao đêm trước .

..........................................................

Ông nhẹ mở cửa phòng con gái mình , đến bên cạnh giường .

" - Nhân à , thức dậy đi con ! "

2 phút sau . . .

" - Con gái thức dậy đi ! "

" - Zzzzzzz . . . . . zzzzzzzz ! " Vẫn không nhúc nhích , bất động , chỉ có tiếng thở phát ra đều đều .

" - Thức dậy đi con ! " Nghe thấy chất giọng quen thuộc tự nhiên tinh thần cũng tỉnh táo ra hẳn . Bật dậy như có gắn lò xo phía sau lưng .

" - Gì vậy ba ? " Giọng ngái ngủ " - Sao giờ này ba không ngủ ? " Tính ngã người xuống ngủ tiếp , vốn chúa ghét những đứa dám phá giấc ngủ của mình . Nếu không phải là ba thì đã cho một trận nhừ tử rồi .

" - Ba phải về Mỹ rồi ! "

" - Huh ? Right now ? Whyyy ? " Tỉnh ngủ luôn , giọng chuyển sang hờn dỗi .

" - Có việc cần ba giải quyết . Con ngủ tiếp đi ! "

" - Why not tomorrow ? Hiện giờ trời vẫn còn tối mà !? "

" - Umh , nhưng bà phải đi . Con ngủ tiếp đi . Công việc rất nhiều , không biết ba có thời gian về đây thăm con được không !? Nhớ giữ gìn sức khỏe ! Mau chóng khỏe mạnh , sau hai tháng quay về với ba ! "

" - Yes sir ! " Cô tinh nghịch đáp lại , mỉm cười mãn nguyện , nụ cười hạnh phúc ấy nhìn thật ấm áp . Ông hôn vào trán con gái mình rồi cũng nhanh chóng đi ra . Bước đến cửa sổ , vén tấm rèm sang một phía . Phi cơ cất cánh mang người mà Nhân yêu thương bay đi rồi . Đứng yên nhìn chiếc phi cơ đến khi nó hoàn toàn bay đi mất hút trong bầu trời đêm đầy sao . Lại lật đật lết lết về giường ngã xuống thì cũng chìm luôn vào giấc ngủ . Nụ cười còn nguyên vẹn trên môi . Cảm nhận được hạnh phúc , dù là nhỏ nhoi . Hạnh phúc vì bên cạnh luôn có người yêu thương và chìu chuộng mình , có người luôn lo lắng , sát cánh cùng mình . Hạnh phúc thật sự . Nhưng không biết nó còn kéo dài được bao lâu . . . ?!
http://me.zing.vn/h/hunter.smile

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà munz.kut3_q8
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết