Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Best friend forever
wellcome to Add Friends Forum
Change background image
Best friend forever

kết bạn


Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

Sun May 27, 2012 9:41 am
munz.kut3_q8
munz.kut3_q8

Design

Chương 3 : Trốn Tránh

Ánh sáng mập mờ thoáng qua trước mắt , khoảng không trước mắt sao thật trơ trọi . Đập vào tầm mắt là gương mặt quá đỗi quen thuộc đến từng chi tiết . Nhưng ý thức cũng dần mất , cô không còn biết gì nữa . Xa xa , có phải mẹ đang vẫy tay với cô không ? Mẹ mặc bộ váy trắng muốt , trong thật lộng lẫy . Nhưng chợt tiếng nói quen thuộc vang lên như thôi thúc cô trở về thực tại .

" - Nhân à . . . Con không được bỏ ba . Con phải cố lên . Ba chỉ còn lại mình con thôi . " Nước mắt ông cứ rơi . Ông không thể nào kiềm chế được nó nữa . Cảm giác này thật quen thuộc . Mười lăm năm trước cũng là cái cảm giác này . Nó đau như xé nát tâm can . Nhưng mười lăm năm sau , ông không thể nào kiềm chế bản thân mình được nữa , ông đã quá sợ phải đối mặt với việc nhìn người mình yêu thương ra đi mà không cách nào giữ được họ ở lại với mình . Chỉ biết bất lực ngồi chờ đợi . Đối với ông , hi vọng sống duy nhất bây giờ chính là cô , nhưng cô cũng lại bỏ đi thì ông phải làm sao đây .

" - Khốn kiếp . Tại sao lại xảy ra chuyện như thế này ? Tôi đã dặn các người phải bảo vệ con bé , nhưng tại sao lại xảy ra chuyện này . " Giọng ông mất kiên nhẫn như sắp thét lên . Hai anh vệ sĩ đứng co ro , nép sát vào hành lang bệnh viện .

" - Ô . . . ông chủ , tiểu thư không cho chúng tôi theo vào trường . Chỉ được đưa đến trước cổng , là tiểu thư bắt chúng tôi phải quay về . "

Vừa lúc đó , cánh cửa phòng cấp cứu mở ra . Vị bác sĩ lo sợ , nhưng vẫn kiên trì thông báo mọi việc .

" - Thưa ông , tiểu thư . . . "

" - Nói đi ! "

" - Vì bị vật cứng đập vào đầu cho nên não đã bị chấn động nên không biết sẽ còn hôn mê bao lâu . Nếu như có tỉnh lại thì . . . chỉ sợ là không còn nhớ được gì nữa bởi vì não đã chịu tổn thương và còn mất rất nhiều máu . "

" - Còn gì nữa không ? "

" - Dạ còn một chuyện nữa , hình như tâm lí tiểu thư đã chịu đả kích rất lớn , vì vậy mà ý thức không muốn tiểu thư tỉnh lại để tránh khỏi bị tổn thương cho bản thân . Đó chính là sự tự vệ tự nhiên của con người . Khi gặp một đả kích lớn , họ sẽ làm nhiều cách để quên đi nó . Tiểu thư đã chọn cách không thức tỉnh để không phải đối mặt với những chuyện đó nữa . Nên có lẽ , tiểu thư có tỉnh lại hay không , là dựa vào sự nỗ lực của bản thân tiểu thư mà thôi . "

" - Được rồi . "

" - Vậy . . . Chủ tịch . " Vị bác sĩ gập đầu chào rồi cũng rời đi .

Ông đến bên cạnh con gái mình . Đôi mắt mệt mỏi hằn nhiều nếp nhăn chăm chú nhìn thân ảnh trước mắt đang yên bình nhắm mắt . Tại sao vậy , sao chuyện này lại xảy ra với ông . Ông đã dùng hết cả tình yêu thương của mình để chăm sóc cô , hàng ngày cô đều cười vui vẻ , hạnh phúc trò chuyện cùng ông . Vậy thì đả kích gì . . . đả kích gì đã làm cho cô phải như thế này . Miết nhẹ lên đôi mắt đang nhắm , ông nhớ , nhớ ngày xưa , đôi mắt này luôn long lanh nhìn ông , đôi mắt này như biết nói , biết cười luôn luôn hạnh phúc . Đôi môi nhỏ nhắn ngày xưa luôn tươi cười , hoạt bát . Giờ đây lại bất động , tím tái . Tim ông đau như vỡ nát từng mảnh . Xoay người hướng lưng đối diện với cô , ông gạt nước mắt , mặt không một tia cảm xúc .

" - Quản gia , thu dọn tất cả đồ đạc của tiểu thư . Mọi người cũng chuẩn bị đi . Căn nhà giao phó cho người nào quản lí cũng được . Gọi Greyton chuẩn bị máy bay . 20 phút sau tôi về . " Ông bế con gái mình lên tay , bước đi mệt mỏi ra khỏi bệnh viện . Ông sẽ mang lại cho con mình cuộc sống mới . Nếu như nó không muốn đối mặt nữa , ông sẽ giúp nó trốn tránh .

" - Chủ tịch , cứ thế mà đi sao ạ ? Căn nhà này , người đã cùng với phu nhân . . . " Ông quản gia buồn bã , bỏ lửng câu nói nhớ tới kỉ niệm một thời , căn nhà này từng đầy ấp kỉ niệm và hạnh phúc , tiếng cười nói của hai vợ chồng chỉ như mới đây thôi . Vậy mà bây giờ nó lại thay đổi nhiều quá , vắng đi tiếng cười , vắng đi những lần Nhã Nhược cùng ông dạo quanh vườn , chăm sóc hoa , cùng nhau làm mọi việc dù là nhỏ nhặt nhất . Kể từ ngày Nhã Nhược ra đi , cuộc sống ông chỉ còn duy nhất cô công chúa bé bỏng này thôi . Vậy mà ông cũng không bảo bệ được cho con mình . Ông chua xót , nuốt nước mắt vào trong .

" - Đã phân phó cho người nào quản thúc căn nhà ? " Ông vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng , không cảm xúc . Nhưng thời gian theo hầu hạ cũng đủ lâu để ông quản gia hiểu ông hiện giờ đang rất đau và cũng là lúc ông mạnh mẽ nhất , ông sẽ không để nỗi đau đánh gục ông . Một con người nắm trong tay hàng trăm tập đoàn lớn nhỏ trên khắp thế giới , đối với ông mà nói mọi chuyện đều cần dựa vào lí trí . Không bao giờ ông để những mất mác đánh gục lí trí . Huống chi , giờ đây con gái ông rất cần có ông , ông không thể buông xuôi , vì hiện giờ chỉ mỗi hai cha con sống dựa vào nhau , không còn một ai thân thuộc nữa . Ông biết , bởi vì ông đã từng trải qua , trải qua nỗi đau không bao giờ ông quên được trong cuộc đời này . Đó là mất đi người vợ , người phụ nữ mà ông yêu thương nhất . Dù vậy , mà ông vẫn vực lên được . Lần này cũng sẽ như thế . Ông sẽ cùng con gái mình vực lên thử thách này , cả hai sẽ làm lại từ đầu , sống một cuộc sống thật hạnh phúc .

" - Đã xong hết rồi chủ tịch . "

" - Được rồi , xuất phát . " Tiếng phi cơ cất cánh xé toạc màn gió , chuyến bay đi này không biết rồi có trở về ?
http://me.zing.vn/h/hunter.smile

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà munz.kut3_q8
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết